nỗi nhớ không tên trong lúc buồn
Vẫn dáng nhỏ nhưng nay sao khác quá
Em ngày xưa đang nấu cơm cho chồng
Bữa cơm vội ấm lòng người trông ngóng
Ngày đã qua. Anh biết nói gì đây?.
.
Em bây giờ nhìn xanh xao hao gầy
Mắt thâm đi nụ cười không vui vẻ
Anh muốn khóc mà lòng thì không thể
Sợ em buồn vì lựa chọn của em.
.
Em bảo anh xin đừng nhớ hãy quên
Để ít ra em đỡ đau, mang tội
Nhưng với anh chỉ giấu đi không nói
Nhận về mình chẳng dằn vặt đúng sai.
.
Bây giờ đây em gánh nặng hai vai
Một là em và hai là người ấy
Còn với anh nhớ nhung đành giấu vậy
Nuốt niềm đau, em hạnh phúc, anh mừng.
.
Đừng đuổi anh mình đâu phải người dưng./.
20/3/2018