mẹ tôi
Chiều buông xuống trên một vành nón trắng
Bóng mẹ hiền thấp thoáng ngoài ruộng xa
Manh áo mỏng bạc phơ vì gió nắng
Rổ rau đầy, mẹ hái sạm làn da!
Thương mẹ lắm những ngày đông giá rét
Rồi những ngày mưa nắng với phong ba
Dáng hao gầy với đôi tay rạn nứt
Vẫn tần tảo cùng những phiên chợ qua...
Vất vả lắm những mẹ luôn cố gắng
Vì các con mẹ chịu khổ trăm bề
Ngậm xót xa, tủi hờn và cay đắng
Để con được thỏa sức với đam mê!
Thương mẹ lắm ngày mỗi ngày một yếu
Tiều tụy, xanh xao, bệnh tật thêm nhiều
Con xin hứa sẽ luôn luôn phấn đấu
Không phụ lòng mong mỏi của mẹ yêu!