đêm 20...
ĐÊM 20...
Đi lặn lội
tận đâu chẳng gợn bóng nhà
lạ quá giữa lòng rừng
như thể đã 10 năm nỗi buồn trằn bạc
ẩm ê
Trăng nay không tròn
hai dắt vầy trũng mắt
bằn bặt thân thương
lời mẹ nhập nhòe...
Lặn lội đi
những luồng dài kí ức
Tận ngày
tận đêm
suối tuột sống lưng mỏi mòn cuộc chơi
Kơ nia góc rẫy trụ trời
một tán thì xanh
hai tán lại xác
còng còng lóng dốc
mải mê
Kia kìa thầu đâu* vừa nở hoa tím trắng
cà te mướt mát
nhà tôi khắp cây vườn tươi tốt
sao mẹ hoài buồn?
sao bố cười không...?
Hình như
còn lặn lội...!!!
*Cây Xoan