âm dương cách trở
( Riêng tặng nhà văn NGUYỄN NGỌC NGẠN , cảm thương cho chuyến hải hành bi thảm của ông )
Cuộc sống tìm đâu những mộng mơ ?
Đêm thâu mòn mỏi kiếp bơ vơ
Ánh đèn loe loét tan trong góc
Thân ai phảng phất đứng đợi chờ ?
Có phải chăng là mơ bóng em ?
Người nay còn đó hiện về đêm
Dáng gầy lung linh như hư ảo
Nét kiều tha thướt vẻ thanh tao
Tiếng khóc đớn đau gào tình buồn
Thanh xuân ngày ấy đã đi luôn
Hương khói phất phơ quanh sầu mộ
Tình ta say đắm lỡ hẹn hò !
Em đứng lặng yên chờ gặp ai ?
Đèn khuya bàng lảng giấc mơ dài
Âm dương cách trở mãi trong đời
Yêu người thương nhớ mộng khôn nguôi
Thuyền đã chìm xa xuôi theo sóng
Trời cao biển rộng giấc mênh mông
Bóng ai bồng bềnh trên nước cả
Đại dương xanh thẫm lệ tuôn dòng !
Người đến bên ta mong từng đêm
Cô đơn giông gió hú qua miền
Tình xưa tiếc nuối bao âu yếm
Nức nở nghẹn ngào một tiếng em !
QHNC