em là những mùa xưa
EM LÀ NHỮNG MÙA XƯA
Nơi vô định chỉ bừng thêm u uất
Chén sầu cay chớp nhoáng chảy qua thềm
Anh sợ hãi trong muôn màu giả thật
Anh lạc về quá khứ dỗi hờn em
Một lần nhớ mà lòng đau nhói mãi
Nhớ mùa thương , thương xót trái tim này
Vì dang dở chia xa người con gái
Để bây giờ vằng vặc ánh trăng say
Từng kí ức ngày qua ngày vẫn giữ
Khúc yêu xưa đang vần vũ chưa dừng
Lời vô cảm hôm nao còn cư ngụ
Em vô tình ! "Buông bỏ " gọi người dưng.
11/3/2019
Tg: Lê Ngọc Dũng