anh đã nhận ra em giữa ngày bão tố …
Em như con gió hoang
có mùi của hoa lan rừng
gọi cửa hồn anh ngày phiêu lãng
anh đã bao năm đi tìm câu thơ cho người đề tặng
câu thơ có nốt nhạc ru êm đềm tình ai chung thủy
câu thơ tự hào của người kiêu bạc sau bao cơn tình lừa
ôi kẻ dối gian cho dài đuôi mắt
cho móng vuốt thêm đen
em đã đến cho anh nồng nàn thanh sạch
hạnh phúc cầm tay giữa ngày bão tố
nơi nhá nhem cuộc đời bội bạc cứ như không…!
PK…
Bài này đã được xem 1041 lần
|
Người đăng:
|
Xuân Khang
|
|
|