đường tình vô tận..
Khi đi hết một con đường
Người ta ngồi tưởng hành trình đã qua
Ngắm nhìn bốn phía bao la
Có đường đi tiếp hay là dừng đây!
Cuộc đời là những chuyến đi
Đi vào tim để diệu kì hành hung
Bên đường lá thắm hoa thơm
Lay chào lãng tử nam hùng to gan
Uống từng ly cối rượu vang
Uống từng chút nhểu giọt lòng mà say
Lá vàng rụng bởi mùa thu
Tình phai bởi thiếu vun bồi tôn vinh
Nến kia tự cháy thân mình
Dẫu bập bùng cũng hy sinh cuộc đời
Như tình tự cháy bừng sôi
Cốt là hai phía vun bồi cho nhau
Chỉ lo nghĩ phía mình thôi
Làm sao xứng đáng tình đời người trao!
Trong tình, người ta cao hơn
Sẵn lòng độ lượng, (vẫn nghiêm nhưng chiều..)
Bước lên trước. đợi mong nhiều
(Nũng nà tình tứ ngọt ngào thơm tho..
Lời vàng mộng nuột như tơ
Chăm nhau vô bến vô bờ vì nhau)
..Những ai lợi dụng tình người
Để lo thân hoặc thuộc về phía thân
Đó là những kẻ nhẫn tâm
Nỡ đi trấn lột tấm tình trời trao
Tưởng rằng dễ ợt khó chi
Nào ngờ xương xẩu có khi khôn lường
Sao không đáp lại bằng ..lòng
Sao không đối ứng bằng tình hỡi ai..?
Tình đi rồi chẳng trở về
Có ngồi nuối tiếc càng chề ê thôi
Nát tan nát, lỡ làng rồi
Trách ai trách kỷ, trách đời viển vông
Không trách mình quá nhẫn tâm.(!)
Thì ra thành bại là trong chính mình
Khi đi hết con đường tình
Cuộc đời, tâm trí.. tanh bành, tan hoang
Sao không sống trọn trong tình..(!?!)
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN