tự sự 23
TỰ SỰ 23
(Tú Danh Nguyễn Phạm)
Bản ngã của cuộc đời vốn dĩ là vô định
Sải bước chân độc hành vượt thời gian
Chẳng bao giờ tôi có thể cảm nhận
Điều đáng sợ thật ra chẳng giản đơn
Hay lang thang trong từng mùa mưa bão
Bão cuộc đời kéo ngã cả mộng mơ
Tôi tạm gọi đó là cuộc hành trình.
Chẳng hiểu mình là ai, có lúc :
Tôi loay hoay réo gọi kéo bàn tay
Như đứa trẻ sợ gian nan lén lút
Hay giật mình bởi những giấc mộng đêm
Tôi cuộn mình vào trong từng bản ngã
Chẳng trầm luân uống cạn ánh trăng tàn
Hỏi lương tri với bao chuyện đảo điên
Để tôi biết mình lâm bệnh cuộc đời.
Tôi đắm mình vào những đêm không nắng
Sớm chông chênh chuỗi ngày tuổi tầm mai
Tự vượt thác, đêm gom mình lạc lối
Tìm tương lai tôi khóc giữa lòng người
Liệu một lần có còn cho tôi thấy...
Một tương lai... Tôi nghĩ quá lưu mờ.
Tôi quay lại với muôn trùng bản ngã
Một cuộc đời với bao nỗi chông chênh
Sự trông mong làm tôi thêm mỏi mệt
Đôi chân trần đầy gai vương bụi cát
Mây trên đầu đã hóa ngày bão giông
Tôi vô vọng chạy đi...lòng mềm yếu
Một bước chân biển rộng bóng lưng trời.
Tôi đã hứa làm cho xong bổn phận
Chẳng một ai lấp đầy lòng không đáy
Yếu đi dần tôi tự nghĩ giản đơn
Ngắm nghía lại đâu là từng bản ngã
Để một bước trải rộng với hồn tôi
Tìm ánh dương cho khỏi lòng trông ngóng
Cho chếnh choáng cả hồn hoa với cỏ
Để tôi về đúng bản ngã riêng tôi.
Tôi cô gái...những ngày giữa tháng tư
Bận đi tìm đâu là miền hạnh phúc
Mưa đầu hạ lướt qua như trút xuống
Ánh dương chiều len lỏi bảy sắc xanh
Giữa tâm tư tôi buông mình cởi bỏ
Lớp bụi trần thinh thoảng đã dày cui
Người tôi thương đã qua nhiều bản ngã
Mẹ ở lại, tôi bước chuỗi ngày trôi
Một tương lai tôi đã nắm trong lòng
Chuỗi ngày dài với bao nỗi gian truân
Tôi tìm kiếm người tôi thương phía trước
Cảm ơn đời cho tôi thấy ngày mai.
(Dành cho ngày 19/04/2019)
Những ngày đầu của tuổi 23 với muôn trùng khó khăn và thất bại... Tôi vẫn kiên cường tự đấu tranh để đạt được điều tôi muốn. Hiện tại sắp bước sang tuổi 24...nghĩ lại thấy mình mãi là một chiến binh kiên cường.