hóa ra dưa
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ước gì ta hóa ra dưa
Để cho người tắm nước mưa chậu đồng!
Ước già ta hóa ra hồng
Để cho người bế người bồng trên tay
|
khoa thi
Tác giả:
Trần Tế Xương
Nhà nước ba năm mở một khoa, trường Nam thi lẫn với trường Hà. Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ, ậm ọe quan trường miệng thét loa. Xe kéo rợp trời: quan sứ đến;. Váy lê phết đất, mụ đầm ra . Sao không nghĩ đến điều tu sỉ...
|
hỏi ông trăng
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ta lên ta hỏi ông trăng
Họa là ông có biết chăng sự đời ?
Ông cao, ông ở trên trời
Mà ông soi khắp nước người, nước ta
Năm châu cũng một ông mà
Kể riêng thì lại mỗi nhà, mỗi ông
|
hỏi đùa mình
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ông có đi thi ký lục không ?
Nghe ông quốc ngữ học chưa thông
Ví dù nhà nước cho ông đỗ
Mỗi tháng lương ông được mấy đồng
|
hỏi ông trời
Tác giả:
Trần Tế Xương
Ta lên ta hỏi ông trời
Trời sinh ta ở trên đời làm chi
Biết chăng cũng chẳng biết gì
Biết ngồi nhà hát, biết đi ả đầu
Biết thuốc lá, biết trà tàu
Cao lâu biết vị, hồng lâu biết mùi.
|
hỏng thi khoa quý mão (1903)
Tác giả:
Trần Tế Xương
Trách mình phận hẩm lại duyên ôi ! Ðỗ suốt hai trường hỏng một tôi. Tế đổ làm Cao mà chó thế (1). Kiện trông ra Tiệp hỡi trời ơi ! Mong gì nhà nước còn thi nữa. Biết rõ anh em chẳng chắc rồi. Mũ áo biển cờ, làng có đất. Ô...
|
khoa canh tý (1900)
Tác giả:
Trần Tế Xương
Hai đứa tranh nhau cái thủ khoa
Tuân khoe văn hoạt, Nghị văn già
Khoa này đỗ rặt phường hay chữ
Kìa bác Lê Tuyên cũng thứ ba.
|
hót của trời
Tác giả:
Trần Tế Xương
Nó rủ nhau đi hót của trời (1)
Đang khi trời ngủ, của trời rơi.
Hót mau kẻo nữa kinh trời dậy
Trời dậy thì bay chết bỏ đời !
(1) Bọn quan lại vơ vét của dân.
|
kể lai lịch (1)
Tác giả:
Trần Tế Xương
Cũng võng cũng dù. Cũng hèo cũng quất (2). Ăn, cậu cũng "thời". Ngủ, bà cũng "giấc" (3). Tháng rét quạt lông. Mùa hè bít tất. Tráp tròn sơn đỏ, bà quyết theo trai ;. Điếu ống xe dài, cậu đành lễ phật. Tai gài ngọn bút,...
|
khen vợ
Tác giả:
Trần Tế Xương
Quanh năm buôn bán ở mom sông, nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên hai nợ, thôi đành phận, năm nắng mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở...
|