hạnh phúc mong manh
HẠNH PHÚC MONG MANH
Thơ: Lệ Trang
Hạnh phúc của người... đánh đổi bằng nỗi đau em
Người tìm bình yên nơi lòng em giằng xé
Đánh đổi đam mê bằng bản năng loài người ...vỡ lẽ...
Chẳng thể bao dung mà che chở những thương lòng
Có bao giờ người trở về nữa không?
Khi thực tại trò ái tình làm mua vui xa xỉ
Khi thăng hoa làm mờ lý trí
Năm tháng mặn nồng cũng theo dòng nước mà vỡ tan
Hạnh phúc của người đánh đổi bằng những hoang mang
Xéo oằn tâm can em giữa bốn bề chao đảo
Nghiêng lòng về phương nao cho nguôi vơi giông bão?
Hay là ngậm ngùi với "có mà như không" ?
Giữa chốn phồn hoa, đô thị đèn hồng
Ai bán? Ai mua một tiếng lòng sâu thẳm?
Nếu đem ra thử sức mà cân bằng cuộc sống
Thì cái giá phải trả là bao nhiêu???
...
Có một người đàn ông yêu đời
Luôn ban phát nụ cười và trái tim trên triền rộng
Có một người đàn bà giỏi âm thầm chịu đựng
Luôn nở nụ cười từ những tổn thương.
~~~~
(Yêu bằng cả tâm hồn)