giọt thu
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Xin đừng viết về mùa thu. Đừng nhắc nhớ chiếc lá thu rơi rồi. Đừng giữ trong lòng tay giọt thu chiều vội vã. . Mùa thu là đoá sen nở muộn. Người bán hàng phơi dọc phố phường. . Mùa thu là sợi tóc phai màu. Câu thơ dài con...
|
phía ấy
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Vô hình dồn những búi mây thành núi. Núi không chân mây không chỗ dựa doãng ra thay hình biến dạng. Trời bưng gió. Chiếc kim thời gian nấc từng tiếng nhích. Ta đứng một chân cái cò đồng vắng. Ta đứng hai chân dồn hơi thở...
|
lẽ thường
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Tình yêu như một bến bờ. Mỗi con nước qua thêm phù sa bồi đắp. Tình yêu chẳng bao giờ biết chật. Thêm một lần yêu thêm động cõi lòng. Tình yêu đâu biết chốn tận cùng. Càng gần gũi càng đằm sâu nỗi nhớ. Có một dòng sông biết...
|
buồn xa
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Tôi không đến viếng được anh chị. Khi dòng tin buồn hoảng hốt đến mọi người. Và tờ báo của ngày. Tôi chỉ còn đọc được có vậy thôi. Một góc phố nghẹt người. Ngưỡng mộ và tò mò. Tôi là người đàn bà. Nhỏ bé len không thể...
|
vào hạ
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Viếng anh TXH. Những vại bia sóng sánh màu hổ phách. Ngả nghiêng trên môi những người đàn ông. Những vại bia ngầu bọt trào ra khỏi cốc. Những kẻ đơm lời lăng nhục. Xúm vào chếnh choáng cơn say. Lật giở một con người. Xoay...
|
ngày hai
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Viếng anh TĐ. Anh ra đi có thanh thản không anh. Khi bè bạn và em không đến kịp. Nhắp chén vơi đầy. Cô đơn mang đi. Dang dở nghĩa trăm năm. Ở hiền gặp lành nghe như lẽ tự nhiên. Anh ra đi sao lặng yên đến thế. Bao toan...
|
bên kia là đền
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Trông sang bên kia là đền. Rằm mồng một bao người đi lễ. Giá như tôi có thể. Cầm hương hoa. Dâng cúng lòng thành. Giá có Bụt hiện lên chở che cho chúng sinh. Có quỷ sứ dưới chín tầng địa ngục. Con người rùng mình trước khi...
|
trở gió
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Tôi không sao nhổ khỏi đầu mình. Chiếc đinh. Cắm lâu ngày đã chặt. Ý nghĩ xoáy căng chân tóc. Rần rật cơn đau. Lúc ấy giá như điên lên. Có thể xé toang. Ý nghĩ thoát ra. Vật xuống ngủ yên khi cơn hết. Lúc ấy khoá cửa...
|
cho mình
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Tôi lặng im và xin đừng hỏi. Người quanh tôi đã nói quá nhiều. Những tiếng chạm nhau ắp cả một chiều. Tôi mải ngắm những làn môi biến dạng. Nghe trong thanh âm lẫn tiếng vô hồn. Thảng thốt oán hờn hay yêu thương...
|
còn lại cho mình
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Tình yêu vò xé ta. Hạnh phúc trở mặt với ta. Đàn ông vò xé đàn bà. Con thú vò miếng mồi tan nát. Ta không thể cho mình điều ham muốn. Không thể giật tình yêu. Ta chỉ có thể cho mình. Những bài thơ dang dở. Với chát chua. Với...
|