Poem logo
Poem logo

một thời gọi nước

Tác giả: Thiên Ân
MỘT THỜI GỌI NẮNG
Từng đêm ,thao thức, từng đêm
Đành rằng ,máu chảy về tim ,đành rằng
Một thời ta đá " lộn sân"
Thương cho " Quả bóng " vội lăn giữa đời

Sinh ra trót khổ vì người
Lưới giăng , săn đuổi ...gọi mời tình yêu
Ngậm ngùi nắng sớm mưa chiều
Vứt tia hi vọng hẩm hiu phận mình

" Trúc xinh, trúc mọc đầu đình
Em xinh, em đứng một mình cũng xinh"
Buồn về " vây ráp" tâm linh
Vầng trăng tròn khuyết ân tình trả vay

Gieo sầu nhân thế cho ai?
Luật im lặng , tiếng thở dài xót xa
Đôi chân gõ bóng can qua
Con đường sương khói rêu ra nỗi lòng

Oán than duyên phận má hồng
Bóng câu song cửa mơ mòng mà chi
Treo đi lơ lửng treo đi
Hương mùa ẩm ướt xuân thì chóng phai

Phận hèn mọn , vốn thương thay!
Trăm năm chiếc lá vội bay nghìn trùng
Ngày 1/2/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm