nhung co vit
Khi về nước đến giờ nằm viện
Biết bao lời đay nghiến dành cho
Vần thơ giọng hát câu hò
Cũng đều lên án kẻ to tội này
Mày có biết tội mày đã mắc
Ác như là lũ giặc ngoại xâm
Dịch kia ta đã cắt mầm
Vì đâu nó lại thấy âm ỉ hồi
Nhiều tiền nhẩy khắp nơi đàn hát
Bay bụi mù Việt Pháp ý Anh
Ăn chơi nhảy múa tanh bành
Bao người nguyền rủa muốn phanh mặt mày
Mày mang bệnh dịch bay về nước
Rồi tìm đường cúi trước luồn sau
Bởi trưng bác mẹ mày giàu
Bỏ qua trình bao trốn mau về nhà
Mày cứ tưởng thế là đã thoát
Có đâu ngờ bệnh phát lan nhanh
Đi chung mày cũng bị hành
Cõng con vi rút quẩn quanh người mày
Sao mày rước voi rày mả tổ
Cũng bởi mày làm khổ toàn dân
Bao nhiêu người đã chuyên cần
Ngày đêm sớm tối đẩy tân dịch lùi
Giờ mọi chuyện phanh phui rồi đó
Phố mày qua đường ngõ cách ly
Nhung ơi mày nghĩ suy gì
Khi toàn đất việt hiểm nguy khắp trời
Cha mẹ vốn một đời no lắng
Để bây giờ nuốt đắng ngậm cay
Đứa con bất hiếu như mày
Sống làm chi nữa chết ngay cho rồi.
HD ngày 13 tháng 03 năm 2020