vời vợi
Vời vợi thế là nghìn trùng cách biệt
Ðêm trở trăn nghe vũ trụ gọi buồn
Em-cỏđại ngậm giấu lời tha thiết
Òa nghẹn lòng, rơi vỡ những hạt sương
Vời vợi thế làm sao chia sẻ hết
Ngày nắng mưa hay gió bão mịt mù
Lặng lẽ trôi theo dòng đời mỏi mệt
Vẫn bóng hình ẩn hiện giữa hoang vu
Vời vợi thế giữa cuộc đời hữu hạn
Dấu tìm nhau hoang phế phủ rêu mờ
Mộng xưa mơ tìm được vì sao lạc
Ðành thôi giờ xếp lại với hồn thơ
Vời vợi thế nhưng vẫn là hiện hữu
Nửa vầng trăng từ độ ấy võ vàng
Mai khoác áo rời xa thời thiếu nữ
Nửa trăng nào còn giữ cuối tim hoang