con đường hoa mười giờ
CON ĐƯỜNG HOA MƯỜI GIỜ
HOA MƯỜI GIỜ mong manh bé nhỏ
Tuổi học trò bỏ ngỏ lời yêu
Con đường gọi nắng ban chiều
Ngoằn ngoèo ngọn gió cánh diều tuổi thơ
HOA MƯỜI GIỜ giấc mơ tinh khiết
Những hẹn hò ai biết cho chăng ?
Ơi màu sắc thắm niu nâng!
Đỏ , hồng , vàng , trắng ...góc sân tuổi hờn
HOA MƯỜI GIỜ biết ơn , trọng nghĩa
Tan học về thấm thía lời ai ?
Tỏ tình lại để ngoài tai
Mười năm sau nửa phôi phai lá vàng
HOA MƯỜI GIỜ mở trang buổi sáng
Tám , mười giờ ...in dáng xinh xinh
Hoa còn nở kín một mình
Bức tranh ẩn giấu chút tình hồn quê
HOA MƯỜI GIỜ ai về bỗng nhớ?
Chút dễ thương ai nợ , nợ ai?
Một trời rực rỡ đắm say
Bốn mùa rụng cánh nghiêng vai ơ hờ
HOA MƯỜI GIỜ bến bờ mắt ghé
Vào đời nhau gót nhẹ chân mềm
Vỗ về đôi cánh thần tiên
Nửa đêm rạo rực con tim lẽ đời
Ngày 6/4/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1361 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|