ngày tháng hạ ...hay mùa gió nổi
Tác giả:
Khê
Ngày tháng hạ bỗng dưng buồn vô hạn. Nắng võ vàng mà rát bỏng vết thương. Em hợt hời tay khỏa gió chẳng nương. Ta mệt lã cuốn theo dòng cay nghiệt. Mảnh trăng vỡ cũng lạc loài như nguyệt. Trở trăn đời nghe đau nhức...
|
nắng ở dâu mà mưa ở k.
Tác giả:
Khê
Có phải qua rồi khúc giao mùa gần gụi ? Giờ xa lạ nắng mưa. Giờ lơ đãng cả giòng thơ. Trôi lạc lõng. Mặc nhau mùa gió chướng. Hạt nắng nào hoang tưởng. Trên mái phố vàng bồng bột lên men. Ngày muộn nở những sắc màu...
|
ngang hồ
Tác giả:
Khê
Tôi không sao định nghĩa được mình. Mỗi khi ngang hồ. Tất cả rủ nhau trong tôi một lặng thinh. Tất cả tan đi cuối chân mây một vô hình. Chỉ nỗi niềm khẽ lăn tăn. Thôi thì cứ trôi đi trôi đi. [trôi như nếp ngày yên...
|
tự cảm
Tác giả:
Khê
Mở bàn tay. Thấy đường đi của nắng gió. Của tự cảm. Ghì dọc ngang. Thấy nỗi buồn của nhân gian. Đuổi nhau xuôi ngược. Như đàn kiến. [say sưa cõng mồi]. Khép bàn tay. Níu ngày thơ cũ vụt bay mất. Còn lại dăm xác...
|
như mơ hồ về ngang
Tác giả:
Khê
Trời lặng lẽ sương mù giăng buổi sớm. Mây bay mây xuống thấp ngang buồn. Ngày nhạt nắng ngã màu con phố. Đêm vẫn thầm ru giấc không buông. Hương xưa đã từ lâu vắng bặt. Đời quen dần với cung bậc vô âm. Thơ vụng rối...
|
từ phiên cuối
Tác giả:
Khê
Ngang cửa lớp nhặt được vần thơ cũ. Ta mang về chiu chắt tập ươm mơ. Dãy hành lang hun hút dài hư ảo. Đời mênh mông - biết đợi đến không ngờ ! Ơn sợi tóc bỏ quên từ phiên cuối. Còn xanh hoài đâu biết ngại thời gian...
|
theo chân ngày
Tác giả:
Khê
... xuống phố. Ta thành kẻ mộng du. Một chiều lang thang phố. Lối mòn nào đón đưa? Trời chưa thôi cơn mưa. Nắng trốn rồi đâu mất? Đem nỗi buồn rất thật. Dấu cả vào mây trôi. Ta vẫn còn nông nỗi. Ôi thương nhớ...
|
tháng giêng rêu
Tác giả:
Khê
Mây giăng phố núi chừng như thấp. Để tháng giêng buồn tro giấc mơ. Để tình quay gót phai áo lụa. Trong cõi mơ hồ nhạt lối xưa. Cúi nhặt vào tay nghìn mảnh vỡ. Vết cắt vô tình như thể chưa ... Dấu ngày meo mốc trong...
|