ngày tháng hạ ...hay mùa gió nổi
ngày tháng hạ bỗng dưng buồn vô hạn
nắng võ vàng mà rát bỏng vết thương
em hợt hời tay khỏa gió chẳng nương
ta mệt lã cuốn theo dòng cay nghiệt
mảnh trăng vỡ cũng lạc loài như nguyệt
trở trăn đời nghe đau nhức niềm riêng
ví dầu ngày nắng rốc bãi nhân duyên
đêm ta mãi mưa dầm dề nỗi nhớ
từ xa lạ đã ngấm ngầm rạn vỡ
hốc tim oằn rơi rụng giữa hư không
môi ngậm lời mầm nảy giữa hạt kinh
rồi nứt nẻ trong ta thành nhánh cỏ
mây tháng hạ vẫn cuối trời bỏ ngỏ
giọt sầu khô rơi vỡ đáy tim thiu
rải ngày dài theo tay nhớ khẳng khiu
khoe buổi sáng mắt đêm gầy hốc hác
ngày tháng hạ khi không mà quay quắt
tự dối lòng, nên đổ lỗi "khi không"
tự trói mình vào khoảnh khắc mùa đông
chiều nắng gắt nghe dậy mùa gió nổi
Nguồn: http://dactrung.net/phorum/tm.aspx?m=132800&mpage=5