tình đã chết
Đã biết tình yêu đến bất ngờ
Mà sao không tránh được tình thơ
Đôi khi tình đến còn không kịp
Đã buộc dây tơ với đợi chờ...
Từ đó không còn thấy thiết tha
Yêu nhau lấy đó cớ xa nhà
Người ngoan không thể làm như vậy
Tình cứ theo không muốn chịu tha.
Tôi đã vô tình thích thú rồi
Làm sao biết được trắng như vôi
Tình yêu bạc trắng sao còn khổ
Nên mãi ra đi chẳng một đôi.
Bài này đã được xem 330 lần
|
Người đăng:
|
Thử Trí
|
|
|