đã để em khổ lụy
Em cũng biết miền quê Bắc Bộ
Thời gian này đang rộ việc đồng
Dưới trời nắng gió mênh mông
Người đi kẻ lại ngoài, trong cổng làng
Gió mặc gió, gió càng mát mẻ
Mưa mặc mưa, người khỏe thêm ra
Có cùng chịu nắng tháng ba
Thì đền lại chút trăng ngà tháng năm
Em yêu hỡi! Có thăm đồng ruộng
Lũ tràn khe đừng xuống nghe em
Lên gò em đứng mà xem
Dòng sông uấn khúc bên ven đồng làng
Đôi lúc gió mênh mang thổi lại
Ủi an người nhễ nhại mồ hôi
Bóng cây người đứng, người ngồi
Đôi câu chuyện phiếm, trận cười giòn tan
Việc nặng nhọc phải bàn, phải bổ
Giúp đỡ nhau qua chỗ khó khăn
Giúp thì thức uống, thức ăn
Máy không động đến phòng văn khép hờ
Giờ trở lại trang thơ người đẹp
Nỗi niềm anh xin phép tỏ bày
Chỉ vì trong khoảng mấy ngày
Vụ mùa tác động, lỏng tay phím bàn
Em đã phải muôn vàn thông cảm
Mến thương em can đảm vì anh
Thuyền tình không để tròng trành
Vững vàng tay lái giữa ghềnh thác reo
Cảm ơn em! Đã đeo đau khổ
Vì anh mà phải cố gồng mình
Vượt qua sóng gió bể tình
Làm anh tủi hổ phận mình đàn ông
Không xứng đáng đứng trông trời đất
Không xứng gần đệ nhất giai nhân
Mang thân không vững tinh thần
Để em khổ lụy, em cần làm chi!
28 / 5 / 2022.