Poem logo
Poem logo

nàng lê thị băng thanh (annabel lee)

Bài thơ “Annabel Lee” là tác phẩm cuối cùng của thi hào Edgar Allan Poe, nó được xuất bản sau khi ông mất ít lâu. Nhiều người cho rằng đây là bài thơ tình hay nhất trong văn chương Anh ngữ.
Dưới đây là nguyên tác tiếng Anh, và bản phóng tác sang tiếng Việt.
.
1. NGUYÊN TAC

ANNABEL LEE
By Edgar Allan Poe

It was many and many a year ago,
In a kingdom by the sea,
That a maiden there lived whom you may know
By the name of Annabel Lee;
And this maiden she lived with no other thought
Than to love and be loved by me.

I was a child and she was a child,
In this kingdom by the sea,
But we loved with a love that was more than love—
I and my Annabel Lee—
With a love that the wingèd seraphs of Heaven
Coveted her and me.

And this was the reason that, long ago,
In this kingdom by the sea,
A wind blew out of a cloud, chilling
My beautiful Annabel Lee;
So that her highborn kinsmen came
And bore her away from me,
To shut her up in a sepulchre
In this kingdom by the sea.

The angels, not half so happy in Heaven,
Went envying her and me—
Yes!—that was the reason (as all men know,
In this kingdom by the sea)
That the wind came out of the cloud by night,
Chilling and killing my Annabel Lee.

But our love it was stronger by far than the love
Of those who were older than we—
Of many far wiser than we—
And neither the angels in Heaven above
Nor the demons down under the sea
Can ever dissever my soul from the soul
Of the beautiful Annabel Lee;

For the moon never beams, without bringing me dreams
Of the beautiful Annabel Lee;
And the stars never rise, but I feel the bright eyes
Of the beautiful Annabel Lee;
And so, all the night-tide, I lie down by the side
Of my darling—my darling—my life and my bride,
In her sepulchre there by the sea—
In her tomb by the sounding sea.
.

2. PHÓNGTÁC

NÀNG LÊ THỊ BĂNG THANH

Rất nhiều năm, nhiều năm về trước
Nơi vương quốc bên bờ biển xanh
Một khuê nữ có lẽ bạn biết
Tên nàng là Lê thị Băng Thanh
Cô gái trẻ hồn nhiên vui sống
Nàng và tôi chung một mối tình

Tôi còn trẻ, và nàng cũng trẻ
Nơi vương quốc bên bờ biển xanh
Yêu say đắm, và còn hơn thế
Tôi và nàng Lê thị Băng Thanh
Đã khiến cho trời già ghen tức
Với cuộc tình đẹp đẽ như tranh

Và đó là lý do, thuở ấy
Nơi vương quốc bên bờ biển xanh
Gió, mây đen phun ra, ớn lạnh
Giết chết nàng Lê thị Băng Thanh
Thân thích nàng cao sang đã đến
Mang nàng đi, và bỏ lại tôi
Họ đem chôn nàng vào mộ tối
Nơi vương quốc bên bờ biển xanh

Những thiên thần buồn chán ở Thiên đình
Đã ganh tỵ với tôi va nàng ấy
Vâng! Đó là lý do (Mọi người đều biết
Nơi vương quốc bên bờ biển xanh)
Cơn gió lạnh phun ra từ đám mây, đêm tối
Giết chết nàng Lê thị Băng Thanh

Nhưng tình yêu của chúng tôi mãnh liệt
Hơn những cuộc tình của các bậc đàn anh
Hơn những người rất đỗi thông minh
Không thiên thần trên trời cao thẳm
Không quái thú dưới đáy biển xanh
Có thể rẽ chia đôi hồn yêu say đắm
Của tôi và Lê thị Băng Thanh

Còn vầng trăng kia, tôi còn mơ mộng
Vẻ đẹp của nàng Lê thị Băng Thanh
Dù sao không mọc, vẫn sáng lấp lánh
Đôi mắt tuyệt vời Lê thị Băng Thanh
Hằng đêm tôi vẫn được nằm bên cạnh
Cô dâu — đời tôi, người tôi yêu dấu
Nơi mộ của nàng bên bờ biển xanh —
Nơi mộ của nàng sóng biển rì rầm.

11/6/2023
Trần Đức Phổ phóng tác

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm