đa mang
Chớ vướng tơ lòng giữa gió sương
Đừng gieo ánh mắt quá vấn vương
Tình như mây nổi trôi vô định
Mộng tựa hoa tàn rụng giữa đường
Có lẽ duyên xưa là ảo ảnh
Thì thôi phận mỏng chẳng tơ thường
Người đi kẻ nhớ – lòng ai nặng
Một chữ đa mang hóa đoạn trường
|
Bài này đã được xem 126 lần
|
|
Người đăng:
|
Lê Thành
|
|
|
|