ở một nghĩa nào
Ai đó bắt ta đào giếng nhớ
Tìm lời nguyền ném xuống thanh xuân
Tìm lời phao vu lạ hoắc phi nhân
Tìm dáng ta xưa
Chưa lấm bụi phong trần
Ta bắt gặp đồng xu còn rất mới
Mang ước vọng cũ mèm
Ta từ nhục nhằn thống khổ đi lên
Những dấu máu còn hằn trên mê lộ
Ðời hẹp lượng mà tình ta ngoại khổ
Người nhốt được bao nhiêu ta gió
Mà toan níu kéo cuồng phong?
Ta giữa thanh thiên lòng chẳng thẹn lòng
Trước eo óc lời gai, manh nha độc dược
Tin cũng được, mà không tin cũng được
Dầu gì ta vẫn là ta
Sự thật nào rồi cũng lúc nở hoa
Ðừng bưng mắt, vấy bùn chân lý
Ta tiếc xót giùm ngày giờ lãng phí
Cho những thêu dệt quanh co
Có cần chăng những ngụy chứng tầm phơ
Thế đỏ
Ai đó muốn dựa hơi, gài bẫy
Xin cứ tự nhiên nhận liều, gá bậy
Cây rất ngay ta mãi đứng giữa trời
Cho tới lúc lìa đời
Dầu gẫy đổ vẫn mang hồn nhật nguyệt
Ở một nghĩa nào
Hết vẫn còn là chưa hết