chiếc lá
Ta sinh ra vốn là chiếc lá
Xanh hết mình cho tất cả tháng năm xanh
Lúc tàn úa (ta biết rằng không thể khác)
Dòng nhựa cạn khô và ta sẽ lìa cành
Chiếc lá một ngày kia rơi xuống đất
Bao nắng mưa ủ mục dưới chân người
Ta thanh thản lẩn vào cùng vạn vật
Dâng chút mỡ màu cho sự sống sinh sôi