lá thư trần tình
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Em hỏi tôi, anh có còn là người Việt. Chảy trong tim dòng máu đỏ, da vàng. - Rất danh dự xin trả lời thân thiết. Anh là người con nước Việt lầm than! Em trách anh hay luận bàn vớ vẩn. Quên giống nòi theo đuổi bọn ngoại...
|
là vì ta yêu em
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Từng mơ ước em hóa thành Đát Kỷ. Ta Trụ vương rất mê muội, hoang đàng. Muốn có được trái tim yêu chung thủy. Ta bằng lòng đánh đổi nghiệp Thành Thang. Nếu có thể em hãy là Bao Tự. Ta U vương chẳng hề tiếc ngàn vàng. Đốt...
|
lãng mạn
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Đất lạ thu vừa tới. Màu lá xanh chưa phai. Bông cúc vàng nở vội. Ngắt tậng cho em cài. Ngọn gió chiều khe khẽ. Bay tà áo hoa khôi. Thoảng mùi hương rất nhẹ. Cho lòng ai bồi hồi ! Nhớ mùa thu năm cũ. Mây sầu còn chênh...
|
lấy chồng xứ lạ
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Bỏ cả quê hương, bỏ mẹ già. Bỏ đàn em dại tuổi năm, ba. Lấy chồng xứ lạ thân tầm gửi. Như cánh bèo non lạc nước sa. Pháo nổ, rượu mừng tiễn bước đi. Làm dâu đất khách có vui gì? Phút giây xa cách là muôn thuở. Day dứt...
|
lầm đường
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Các anh chết vì lầm tin đảng X. Đem bạo tàn thống trị nước Nam ta. Các anh chết vì lầm tin Mác-xít. Xem con người như vật chất, đô la…. Đã quá rõ dưới chiêu bài cứu nước. Các anh vào để chiếm lấy đất đai. Làm nhiệm vụ cho...
|
là tri kỷ
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Là tri kỷ đừng nên câu nệ. Chuyện ta mình nghịch ý sai lòng. Ai cũng có vui buồn khôn kể. Đừng cạn tàu ráo máng đếm đong. Là tri kỷ đừng nên bỡn cợt. Xem giao tình như tiếng cười khan. Lời hứa hẹn như lươn trơn tuột. Nay...
|
lạm phát thơ
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Việt Nam ra ngõ đụng “thi nhân”*. Mỗi năm đều mở hội một lần. Đem thơ “xuất khẩu” lên thượng giới. Xứ tiên thua hẳn chốn phàm trần. Mỗi ngày cố đẻ một bài thơ. Lắm kẻ quên ăn, ngủ dật dờ. Chồng bút, vợ nghiên, con xướng...
|
làm rể
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Thuở ấy qua còn khờ khạo lắm. Tuổi mới đôi mươi chửa biết gì. Mẹ bảo sang nhà em ở rể. Dùng dằng rồi cũng phải ra đi. Gặp ông bà nhạc, chao ôi! ngượng! Lúng búng trong mồm những dạ, thưa. Em bưng khay nước ra mời...
|
lập đông / tuyết đầu mùa
Tác giả:
Trần Đức Phổ
LẬP ĐÔNG. Thương cành xót chiếc lá khô. Một cơn gió lạnh vật vờ cuốn đi. Lưng trời mỏi cánh thiên di. Cố hương viễn xứ buồn gì nhớ quên? . TUYẾT ĐẦU MÙA. Đêm qua rét mướt tuyết rơi. Sáng nay mở cửa đầy trời tuyết...
|
lập xuân nơi miền đất tuyết
Tác giả:
Trần Đức Phổ
Tháng ba tàn phai hoa tuyết. Đất trời bắt đầu hồi sinh. Cây cành cởi áo chống rét. Đón tia nắng vàng lung linh. Vườn hoa anh đào đua nở. Chúm chím những cánh môi hường. Cây sồi khoe chiếc lá nhỏ. Xanh như mắt gái Tây...
|