chó dữ
Tác giả:
HẠO VŨ
Hẻm nhỏ tối thui chẳng ánh đèn. Túy ông ngất ngưởng, đắm hơi men. Sờ tới sờ lui chưa mở khóa. Cổng cao, chó dữ, chủ lèm bèm. Bực mình chồm hỗm ngồi giữa cổng. Kệ cho hắn chửi đã mấy...
|
chùa mới
Tác giả:
HẠO VŨ
Chùa mới xây theo kiểu tân thời. Sắt, thép, xi măng để ngất trời. Dời chỗ tượng được ngồi dưới đất. Mát mẻ hơn xưa, khác trước rồi. Xưa ngồi bảo tọa, niệm liên hoa. Oản hương người cúng khắp mọi...
|
chiều nồng
Tác giả:
HẠO VŨ
Chiều nâng ánh mặt trời buồn. Gió say. Gió gọi. Gió lùa. Vương tơ. Que quắt ánh dương. Lơ thơ lá cỏ. Phất phơ cõi lòng. Xa trông núi đọi. Lưng tròng. Áng mây ngắc ngoải. Giữa trời. Lênh đênh. Lỡ quên một mối nợ trần. Người...
|
chiều kinh đô
Tác giả:
HẠO VŨ
Sông huơng như lụa vắt ngang trời
Lãng khách vu vơ ghé qua chơi
Hoàng hôn nhàn nhạt màu suơng khói
Kinh đô mờ ảo, buồn chơi vơị.
|
chiều qua núi yên châu
Tác giả:
HẠO VŨ
Cuối thu đến Yên Châu (Sơn La). Trời tối nhanh phát sầu. Giày đi cũng cũ nát. Quần áo mặc đủ lâu. Chiều gần đến Chiềng On (Xã). Bỗng mưa rơi xối đầu. Đời đúng là số nhọ. Trời chẳng nể mặt...
|
cô độc
Tác giả:
HẠO VŨ
Cô Độc. Một chiều bảng lảng, gió êm du. Ngõ vắng đường quen, tối mịt mù. Lạc bước về đâu nghe lạnh lẽo! Liêu xiêu quán cóc, ghé sang thu. *. Nghe chuyển mình reo, khúc giao mùa. Tim ta gợi nhớ bước chân...
|
cuồng nộ
Tác giả:
HẠO VŨ
Cuồng nộ. Trái đất khác chi một ngục giam? Hai loài ông chủ với người làm. Chỉ còn một kẻ ngồi xơi nước. Không chịu cúi đầu, ngoáy chọc đâm! *. Cái tôi thiên định sẽ cơ hàn. Thi sĩ một loài, sắp biến...
|
chốn cũ
Tác giả:
HẠO VŨ
Chốn Cũ. Vẫn nơi đây, anh chờ muôn năm cũ, đợi chờ em trong rét lạnh tái tê! Những giấc mơ nơi hạnh phúc vỗ về, nhưng thực tại lại đớn đau trần trụi! Em ở đâu? trong biển người muôn...
|
chiều mưa thu
Tác giả:
HẠO VŨ
Chiều Mưa Thu
Nhân gian nơi sầu khổ?
Ai thấu hiểu nỗi lòng!
Chiều mưa thu rả rích
Rửa ngô đồng sạch bong.
10/2020
|
chiều hoang rừng vắng
Tác giả:
HẠO VŨ
Chiều Hoang Rừng Vắng. *. Gió rừng hoang chiều nhạt! Hang đá lạnh muỗi tràn, nhớ người xưa có bạn. Tri kỷ cũng thi nhân. Rượu nồng cùng đối ẩm. Trắng đêm chẳng thấy buồn? Còn ta...
|