trăng trên tóc
      
      
      
      
        Em có nụ cười mộng tưởng như trăng 
Cao ngất ngưởng mà cô đơn vằng vặc 
Giữa thế giới chập chùng sao giăng mắc 
Tôi ở nơi nào em nhận ra chăng? 
Ai chẳng lấm đời vì bụi trần gian 
Buồn đến mấy cũng chỉ bằng sợi tóc 
Thôi thì đợi hôm nào trăng em mọc 
Thả buồn bay cho gió cuốn về ngàn 
Cho tôi về giữa hồn em mênh mang 
Trăng ngàn năm không là trăng cô độc 
Hương thời gian ướp trong từng sợi tóc 
Ru tôi ru tôi giấc ngủ dịu dàng