màu tím không buồn
Ta thức trắng đêm nhìn dòng tóc
Rồi hiểu ra: màu tím không buồn
Nụ cười bay lên thành trăng mọc
Mặt người bỗng hóa ngọc trong khuôn
Em nằm thênh thang như cơn mộng
Hàng mi khép lại - chút lạ thường
Dậy từng con sóng, từng con sóng
Ngoảnh đi ta giấu biển vào trong
Đầy vơi theo dòng thủy triều tím
Đêm trôi trên sóng tóc dịu dàng
Trên cánh tay thơm mùi phượng vỹ
Tựa đầu ta thức trọn trăm năm
CV