tiếng rao đêm
TIẾNG RAO ĐÊM
Gió mùa lại về nơi con ở mênh mông
Đồn trại chắn che núi rừng vẫn ấm
Đường phố má đi cơn mưa lấm thấm
Có giọt lạnh nào rơi buốt lòng con
Hai đầu gánh oằn một nồi chè thưng
Cong dần từng ngày liêu xiêu tuổi má
Trăm nẻo đường quen nghìn con hẻm lạ
Cơm áo nhọc nhằn dẫn lối bước chân
Nón lá che chiều chừa ướt tiếng rao thương
Mùi nước cốt dừa hương đậu xanh ngon ngọt
Tờ bạc lẻ chắt chiu đếm niềm vui có thật
Má nuôi con bằng muối mặn gừng cay
Gánh chè thưng, má gánh cả nỗi hoài nghi
Xóm giềng vô tâm nhắc đến cháu con mình, khoe công danh thành đạt
Lúc má úp mặt vào đêm giấu dòng nước mắt
Bụi chuối sau hè lá rách phất phơ
Quá nửa đời người, ai nhận, má toàn cho
Mưa nắng điểm trang bụi đường nhan sắc
Vịn ầu ơ má dắt con qua nghèo ngặt
Bèo bọt ngậm ngùi cầu ván đóng đinh
Đêm ngước trông trời thắp nén tâm linh
Mong con của má bình yên mạnh giỏi
Niềm tin ấy chưa bao giờ biết mỏi
Chỉ sợi tóc trên đầu đang lừa dối tháng năm
Cho đêm nay cuối bãi đầu gành
Con gối lên tuổi Người nằm nhớ thương vô hạn
Nghe thăm thẳm ngoài xa, mơ hồ trong gió loạn
Vẳng tiếng rao nhói lòng “Ai ăn chè thưng …”
ĐCĐ