cơn mưa không nguồn cội
CƠN MƯA KHÔNG NGUỒN CỘI
Cơn mưa rơi chẳng nguồn cội, tận đâu
Như em đã ghé thăm tôi chiều qua vậy
Đem theo thảng hương tóc rối
Chiếc lá lạc mùa vô cớ, cũng bay
Tôi hân hoan ăn sợi mỏng sợi dày
Những sợi mưa ngọt lạ
Hương tóc em trên nẻo dài nghiệt ngả
Tình yêu gầy như buổi muộn sa mưa
Dòng nhạc trầm 'si giáng thứ'' lạ chưa
Xin em giữ lời tỏ tình thứ nhất
Hạt mưa sẽ gửi linh hồn vào đất
Đất tựa vào chiều nghe lá hát ru nhau
Khi mai em áo nắng mới tươi màu
Tôi chỉ sợ lòng mình chưa đủ gió
Linh hồn lá nhập vào cơn mưa nhỏ
Hương tóc người gói lại trả nghìn sau
Cơn mưa rơi chẳng nguồn cội, tận đâu …
ĐCĐ