chân dung mỗi ngày
CHÂN DUNG MỖI NGÀY
anh là ngôi mộ lặng câm không khói hương
quyển thánh kinh chưa từng ai đọc
bàn tay vết chai sần ngang dọc
rất thèm chút hơi ấm khác, bàn tay
anh là giấc ngủ muộn đêm nay
cỗ thập giá trên vai áo rách
là túp lều dột nát
con chó mù ngồi ru vết thương
anh là ánh trăng chìm nghỉm giữa đại dương
thanh củi mọn cháy dỡ
mảnh vụn của chiếc cốc vỡ
người kỷ nữ già và cây đàn đứt dây
là con chim trong lồng cần một cuộc bay
qua chiếc cầu nhân gian mỗi ngày
chờ gãy
ĐCĐ