buổi sáng thì mưa
Rồi phố quên khu vườn của tôi
buổi sáng này những hạt tóc tiên nảy mầm trong tử cung giấc mơ
khoảnh khắc con chim nhại rơi xuống
những vệt sáng trắng
ô cửa gỗ buồn rầu mang căn bệnh của con mọt chết
Mùa Hè được ghi chép cẩn thận trong vòm cây kỷ niệm
tôi đi lang thang với những con bướm phấn trong đầu
đóa thược dược có một diện mạo khác thường
đôi mắt đen của nó
làm tôi nhớ người đàn bà có khuôn mặt con Đầm bích
Màu xanh tràn qua chân tôi
tất cả đều là ám thị của ngày hôm qua
trong những ngôi nhà đẹp đẽ mà tôi nhìn thấy
những con cá vàng hóa thạch đường bơi
đọt cỏ non mù lòa dậy mùi diệp lục rỗng
Rồi phố kiệt sức trong cơn nóng im lặng
chậm rãi qua con đường ẩm ướt, tôi có một chỗ nằm của mình
từng hơi thở lấp ló linh hồn
một cái cây ướt nhẹp nằm xuống bên tôi
và nói:
“buổi sáng thì mưa”.
Nguyễn Nhựt Hùng_sáng 18.05.2013