đến từ ức thức
Đến từ giác quan của bầu trời, một đám mây bị bệnh nhão da
tập trung nghĩ về sự biến mất không hoài nghi của loài cỏ dại
chỉ còn lại những con đường ốm đau rên rĩ vào mùa Đông
Đến từ gương mặt của một ánh trăng thiếu máu, một cái bóng mờ nhạt
cố gắng biện hộ cho những xác nước bị lạc phương hướng
không một tiếng gọi nào được ghi chú trên bản đồ số phận
Đến từ vùng trắng của ức thức, một cái tên màu đỏ
đi qua buổi tiệc tàn ngổn ngang những hình nhân bất động
tôi ngồi đó với một cuống họng bị đâm xuyên và những chữ cái ghim vào đầy phẫn nộ.
18.11.2013
[Nguyễn Nhựt Hùng]