một thoáng tương tư
Chiều đông nắng uá vàng bên phố
Không hoa tươi khoe sắc đỏ hồng
Ta trở về trên đê bước nhẹ
Em đang xoè áo lụa Hà Đông
Cơn gió thoảng thoáng bay lọn tóc
Một dòng nhung xõa nhẹ vóc nghiêng
Tâm tư theo từng bước chân mềm
Nghe êm ái khi đêm vừa trở lại
Nhìn ai cười hồn ta se thắt
Nơi tim sâu réo rắt gợi tình
Em đang kia sao mãi lặng thinh
Không tiếng nói chỉ nhìn e thẹn
Mắt vợi buồn ngước tìm tinh tú
Một ngôi treo vừa ngủ lẻ loi
Đang chiếu nhẹ lập lòe trong tối
Ta chờ mong đến vội đừng trôi
Lai láng trong lòng ôi sao chất ngất
Bóng hình này ta cất mãi trong tim
Đông Hòa