ta chẳng còn gì để mất, em ơi
Anh viết nỗi buồn mình trên giấy trắng
Phơi cuộc tình dưới nắng cho mau khô
Xếp làm thuyền anh thả xuống mặt hồ
Theo dòng nước thơ tình trôi ra biển
Thơ anh viết, tình yêu và nỗi nhớ
Ta chẳng còn gì để mất, em ơi
Ngủ đi em yêu, yên giấc ngàn đời
Ở nơi đó em không còn đau khổ
Thiên đàng có không em, cây hạnh phúc
Trần gian anh đi tìm chẳng thấy đâu
Con dốc đời anh leo hoài không tới
Nửa cuộc đời bỗng thấy tóc bạc đầu
Anh viết nỗi buồn mình bằng nước mắt
Em thấy không lệ anh rớt bên trời
Đêm, mơ thấy em về trong giấc ngủ
Chúng mình nhìn nhau nói không nên lời
Bài thơ buồn mới viết được phân nửa
Mà trong lòng đã quặn thắt nỗi đau
Thôi em nhé, anh không muốn viết nữa
Giọt lệ tình rơi mãi đến ngàn sau