mẹ ơi, đừng khóc nữa.
Viết cho ngày lễ Vu Lan, tháng năm.
Mẹ ơi, lau khô đi dòng nước mắt
Mẹ khóc hoài,
đau lòng con, Mẹ ơi
Ngày mai xa Mẹ
lưu lạc xứ người
Con nhớ Mẹ những khi trời trở gió
Con thương Mẹ,
đời Mẹ nhiều khốn khó
Nắng mưa dãi dầu
Mẹ quản chi đâu
Lo cho chúng con, sớm bạc mái đầu
Bát cơm trắng chan hòa bao nước mắt
Các em ơi,
sáng mai đây thức dậy
Không còn có anh,
xin hảy đừng buồn
Chăm sóc Mẹ già
dầm dãi gió sương
Đừng hỏi Mẹ, anh đâu rồi Mẹ nhỉ
Anh ra đi
thương các em nhiều lắm
Nhưng cũng đành vì hai chữ tương lai
Anh ra đi,
chưa biết sao, ngày mai
Gạt nước mắt, anh mưu cầu sự sống
Anh ra đi
mang theo niềm cay đắng
Cỏi lòng anh
tan nát nỗi đoạn trường
Anh ra đi tìm kiếm một thiên đường
Các em ở lại, sống đời bóng tối
Mẹ ơi,
Con xin Mẹ đừng khóc nữa
Lau nước mắt,
Mẹ hãy tiễn con đi
Lời Mẹ dạy con luôn mãi khắc ghi
Về nơi ấy con đi tìm hạnh phúc
(Bài thơ xưa viết cho Mẹ, đêm không ngủ trong căn nhà trọ ở Cà Mau, năm 1980)
sgecstasy