xuân đã đến ngút ngàn trên nhánh lá
Ngày tháng mới trong muôn trùng dặm ruổi
Tuổi đi rồi em còn giữ mấy mùa qua
Sầu lên gối những đêm trường buồn tủi
Dòng oan khiên ai phủ kín thiên hà
Xuân đã đến ngút ngàn trên nhánh lá
Nụ hoa kia chẳng chịu hé môi cười
Lời du mục hằn sâu trên sỏi đá
Gói ghém gì với đất lạ chân đưa
Lòng thấm mệt khi thuyền không bến đỗ
Mỏi tay chèo thơ không kéo mưa ngang
Sông còn đó với từng hồi sóng vỗ
Mộng thờ ơ theo tiếng vọng mây ngàn
Duyên tâm ngộ lỡ đánh rơi trên ngạn
Thác đổ dồn về từng khối bâng quơ
Bờ suối thở bên trăng tàn lơ đãng
Sơ huyền giăng chẳng ấm mớ tình hờ
Vẫn gắng gượng với ân tình vay mượn
Nhạt vậy thôi những xa vắng muôn đời
Em còn đó sầu buông về trăm hướng
Cười đi em cho lộc nở ngàn nơi
Tuệ Tâm