tương tư
Đêm Sài Gòn ánh đèn màu rực rỡ
Sáng lung linh như những vì sao băng
Liễu rũ mình bên hồ nước trong xanh
Sài Gòn đêm trong không gian tĩnh lặng
Em bước đi trên hè đường phố vắng
Đôi chân trần đếm những gót son qua
Giá nhà anh ở cuối đoạn đường xa
Em mơ ước cho một lần hạnh ngộ
Trong khung cửa dưới ánh đèn vàng võ
dáng anh ngồi chàng thi sĩ mùa đông
Những nghĩ suy trên đôi kiếng nặng tròng
Cùng khói thuốc thả hồn bay theo mộng
Đêm vào Thu gió về nghe lồng lộng
Dệt vần thơ gởi đến người dấu yêu
Cho nỗi lòng em vơi bớt cô liêu
Cho đêm thu mơn man dáng em gầy
Em nhớ anh lòng xao xuyến dâng đầy
Nhưng Sài Gòn cách xa anh quá đỗi
Và những con đường thì dài muôn lối
Đành đêm về ôm gối mộng tương tư
Nhật Hạ