nói với em, toronto!
Cũng có lúc thở dài nhìn về đó
Phía bên kia địa cầu, nơi cắt rốn chôn nhau
Nơi ta lớn lên cùng gốc bần, cọng lúa
Với bờ mương dài chẻ thẳng những luống rau
Nơi ta gửi lại ngây ngô thời cặp sách
Cùng câu ca dao mẹ hát buổi trưa về
Nhánh tàu dừa đong đưa cùng nhịp võng
Ru một thời trai trẻ lắm nhiêu khê
Nhưng chỉ có em, hơn nửa đời cho ta hy vọng
Cưu mang ta bằng nhựa sống phi thường
Dẫu ai trách sao lơ là nguồn cội
Cũng xin gọi nơi này hai tiếng: Quê Hương!
Vì trong ta, màu lá phong kiêu hãnh
Như màu áo em phơi phới giữa trời
Còn mãi quanh đây bốn mùa tươi đẹp
Đẹp tựa lòng em, Toronto ơi!
10/07