ngày xưa ấy
Em ra đi như con tàu định mệnh
Tuy rời xa nhưng thương mến ngập lòng
Đừng hỏi em nhớ tình cũ hay không?
Khơi vết cắt vẫn còn đây máu chảy
Anh biết không? Trăng lung linh bến hải
Thuyền lênh đênh cứ trôi mãi về khơi
Nhìn sau lưng bao dĩ vãng nghẹn lời
Đau tê tái từng đường gân sớ thịt
Tàu rời xa nhìn quê nhà mờ mịt
Anh giấc ngon trong im thít bóng đêm
Em ngửa tay đón lấy bóng trăng mềm
Nghe lạc lõng một cõi đời phiêu lãng
Ngày xưa ấy nay chỉ là dĩ vãng
Em bây giờ chóang váng những lo toan
Duyên tình kia nếu chẳng được vuông tròn
Thôi anh nhé... trách hờn đau em lắm