bông hồng, một đóa nâng niu
      
      
      
      
        Bông Hồng một đóa nâng niu 
Em còn diễm phúc Mẹ yêu trong đời 
Chỉ cần thương mẹ mà thôi 
Không cần lựa tiếng lựa lời nghe em 
Thỉnh thoảng 
Em nên ngồi bên Mẹ 
Cầm tay Mẹ thật lâu 
Em im lặng cúi đầu 
Rồi nhìn vào mắt Mẹ 
Mẹ ơi 
Con muốn thưa Mẹ một tiếng 
Nói với Mẹ một câu 
Một câu 
Tưởng rằng bình thường 
Quen thuộc quá 
Xa lạ gì 
Mẹ sẽ bảo 
Con muốn nói gì 
Con cứ nói đi 
Em nắm tay Mẹ thật chặt 
Rồi nói 
Mẹ ơi, “Mẹ có biết rằng, con thương Mẹ lắm không” 
Mẹ sẽ nhìn em mỉm cười 
Và nước mắt của Mẹ sẽ ứa ra 
Em có ngạc nhiên không 
Tại sao như thế vậy cà 
Tại sao như thế vậy ta 
Bởi vì 
Mẹ thương biển rộng hải hà 
Tình Mẹ sâu nặng bao la đất trời 
Mẹ thương tuyệt đỉnh cao vời 
Tình Mẹ tuyệt tác không lời hết đâu 
Mẹ thương một cõi nhiệm mầu 
Luôn ghi nhớ mãi trong đầu nghe em 
Em đừng cho rằng sao tôi nói quá 
Tôi không nói quá đâu 
Nếu một mai, lỡ có gì thì em sẽ biết 
Thế nào cũng có một ngày 
Ngày ấy thật bất ngờ 
Không hẹn thời gian 
Không hẹn không gian 
Nhưng một khi đã tới là nó tới 
Trời chẳng cứu được 
Đất chẳng cứu được 
Chẳng có một vị thiêng liêng nào cứu được 
Huống chi y khoa, bác sĩ, y tá, thuốc thang 
Thuốc Bắc, thuốc Nam 
Hay mọi phương cách của trần gian và thế gian 
Đến lúc Mẹ đi là Mẹ phải đi 
Không từ tạ 
Không một lời 
Buông tay 
Nhắm mắt 
Vĩnh viễn 
Vĩnh biệt 
Muôn trùng 
Khi Mẹ em đã đi rồi 
Em không còn Mẹ nữa 
Kể từ giờ phút đó 
Ngay thời điểm hôm đó 
Em sẽ hiểu ra 
Em sẽ nhận ra 
Tôi nói chưa hết đâu 
Hỏi ai đếm được mưa ngâu 
Dù dài dù ngắn giọt châu chưa mòn 
Hỏi ai đếm được héo hon 
Dù rơi dù rụng tâm hồn nhớ thương 
Hỏi ai đếm được nghê thường 
Bên cầu Ái Tử mờ sương cuối chiều 
Ngồi trong quán trọ cô liêu 
Mỗi khi nhớ Mẹ, chín chiều ruột đau 
Chiều này Hoa Trắng phai màu 
Chiều kia Hoa Đỏ gởi tàu trần gian 
Chiều này gợn bóng suối vàng 
Chiều kia nhớ Mẹ gởi ngàn thiên thu 
Chiều này gợn áng mây mù 
Chiều kia mây trắng lù lù không tan 
Em tìm trên cõi Thiên Đàng 
Hay tìm trên cõi Lạc Bang nhiệm mầu 
Nhưng em chẳng thấy Mẹ đâu 
Bởi không còn Mẹ, hết rồi nghe em! 
Tháng 6 – 2010 
TNT Mặc Giang 
macgiang@y7mail.com