vương vấn
Trời xứ tuyết ôi mùa đông dài lằm
Chiều phi trường nghe lạnh thấm bờ vai
Ngồi một mình chẳng biết ngóng trông ai
Từng điếu thuốc lụi tàn theo nhịp thở
Mình xa nhau đã ba mùa trăn trở
Tình đang nồng cũng đành vỡ tan thôi
Xa cách nhau mà lòng mãi bồi hồi
Nghe vương vấn một khoảng trời kỷ niệm
Thư cho nhau cũng nét buồn tim tím
Mà hình như lời trách cứ khôn nguôi
Tình héo gầy, hy vọng vẫn dưỡng nuôi
Anh đâu biết , quê nhà em đã có....
Rồi thư đến ( thằng bạn vừa kể rõ )
Lên xe hoa , em chối bỏ cuộc tình
Vương vấn nào cũng đành giữ lặng thinh
Trả em hết những hẹn thề vô nghĩa
Giờ ngồi đây mới thấy lòng thắm thía
Tình xa vời , giữ được chỉ là mơ
Nếu mai này gặp lại chắc làm ngơ
Em chồng cũ , anh bên người yêu mới.
HNLC April 03-06