mẹ ơi!
Bao lần con dạt dào ngòi bút
nắn nót vần thơ xao xuyến: Mẹ ơi!
Thấy mênh mông và dịu ngọt ngàn lời
Sao viết mãi vẫn ý lời ngượng nghịu
Chẳng đủ bao điều... mà người đã tặng con.
Những vần thơ cứ gấp khúc nửa chừng
Ôi chín chữ ấy thôi *
mà vô cùng diệu vợi
tựa biển vô cùng
hơn cát trắng mênh mông
nhỏ nhoi quá
tay con
cô lẻ quá
thơ con
thi - từ hạn hẹp
mà tình người...
mẹ ơi!
thẳm thẳm bao la;
Trước biển hôm nay nhìn mây bay con nhớ
Nhớ đến người con thử viết vần thơ
Vẫn như cũ - ngòi bút con ơ hờ chẳng đủ
Chỉ nhấc lên rồi hạ xuống với hai từ muôn thuở lớn:
Mẹ ơi!...
* Chín chữ: Cửu tự cù lao
Cửu tự Cù lao: - Sanh (sanh đẻ), - Cúc (nâng đỡ), - Phủ (vuốt ve trìu mến), - Súc (cho bú), - Trưởng (nuôi cho lớn khôn), - Dục (nuôi nấng dạy dỗ), - Cố (trông nom), - Phục (ôm ấp), - Phúc (bảo vệ).