về lại sông tương
Thì đây anh trở về đây
Vườn thơ em sẽ thả đầy thơ anh
Tơ trời một sợi mong manh
Vướng vào nhau lại cột thành một đôi
Cũng là duyên số đấy thôi
Cũng là quả ngọt một đời nâng niu
Bến sông Tương ghé một chiều
Bỗng bồi hồi muốn nói nhiều… lại thôi
Kẻ đi góc biển chân trời
Thương ai ngồi đợi mòn hơi người về
Có đáng gì gã nhà quê
Ôm tình trăng gió si mê nửa đời
Tựa vào cây đứng ngóng trời
Mê vầng trăng muốn lên trời lạ không!
Để rồi gặm nhấm niềm mong
Để rồi tan chảy cõi lòng thành thơ
Chờ nhau chờ đến bao giờ
Thì thôi ta trở lại bờ sông Tương
Còn nguyên sợi nhớ sợi thương
Còn trinh nguyên một con đường cho ta
Nửa vòng trái đất ngỡ xa
Bỗng dưng cây lại đơm hoa …Tết rồi!
15.01.2009