nhặt
Ta về nhặt mảnh tim rơi
Như pha lê vỡ giữa trời đất rung
Chưa vui bao phút tương phùng
Đã nghe cứa đứt rỉ từng giọt yêu
Ta về nhặt lấy cô liêu
Thu đi Đông đến gót kiều dẫm tan
Xa xôi cách mấy dặm đàng
Chút âm thừa cũ ngỡ ngàng tiếng thu
Ta về nhặt nhánh tương tư
Gảy năm ba khúc đã nhừ xót xa
Yêu là tiếng nói ngoài da
Người xâm trên mảnh lụa ngà để đeo.
GQM