tình thơ
Lẳng lặng viết, lẳng lặng trong hơi thở
Thả gieo vần những bỡ ngỡ thần tiên
Mộng bay cao rơi rớt những ưu phiền
Bao thổn thức đi vào miền quên lãng
Theo con chữ, thơ vây quanh ve vãn
Những ân tình theo gió thoảng mây bay
Cất cao lên tình khúc với mộng đầy
Yêu, thương, nhớ sẽ ngày ngày lên tiếng
Đây nguồn thơ vẫn tuôn dù thô thiển
Và đây là cả một biển trời mơ
Là chờ mong, đón đợi, thờ ơ
Bao cảm xúc, đã từng giờ, tuôn chảy
Đắm mình sâu trong bể dâu tình ái
Ta nhận chìm vào nguồn chảy mộng mơ
Thoảng giận hờn của một chút vu vơ
Cũng là cớ để nàng thơ than khóc
Ôi con chữ, đã gieo bao ngà ngọc
Giúp cho ta có những phút trải lòng
Sống trên đời mà ta vẫn mênh mông
Ta vẫn sống, dù trong lòng đã chết
lethutrang