Poem logo
Poem logo

mẹ tôi

Tác giả: Shalom Do
Thế mà đã một phần ba thế kỷ,
Từ mẹ tôi ngưng nghỉ cuộc hành hương,
Hết cuộc đời đầy đau khổ, buồn thương,
Dòng sông mỏi đã hoà vào biển cả.

Ôi, nhớ quá khói lam chiều êm ã,
Gom củi vườn mẹ ngồi nấu canh rau,
Anh chị em tôi xúm xít bên nhau,
Cơm canh rau muống ngon sao ngon lạ.

Còn nhớ mãi trưa hè nơi thôn dã,
Tiếng mẹ ru theo nhịp võng đong đưa,
Lời thánh ca nào mẹ hát năm xưa,
Còn vang vọng trong lòng tôi sâu lắng.

Sao quên được vào những đêm thanh vắng,
Mẹ đọc lời Kinh Thánh cho tôi nghe;
Hạt mẹ gieo vào tiềm thức trong veo,
Mầm nẩy, bông đơm dần theo năm tháng.

Đường theo Chúa, mẹ chọn đường hẹp, khó;
Tôi theo người nối bước trên linh trình,
Lòng dặn lòng giữ trọn một niềm tin,
Mong sẽ gặp lại người trong Thiên Quốc.

Tôi vẫn đi trên con đường hẹp đó,
Lắm lúc mỏi mòn, chân tó chân xiêu,
Hình ảnh mẹ hiền an ủi, ấp yêu,
Nâng đỡ đứng lên, phiêu diêu tiếp bước.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm