cà phê kỷ niệm
Trời vào thu lá vàng bay lả chả
Quán bên đường kêu tạm tách cà phê
Từng giọt đắng khiến lòng ta tê tái
Như ru ta vào dĩ vãng xa xôi
Ngày xưa đó cũng tại nơi quán nhỏ
Người cùng ta tương ngộ buổi ban đầu
Lén mắt nhìn nhau không thốt nên lời
Chỉ biết đều tay khoáy tách cà phê
Cho lòng ta thôi không còn ái ngại
Để cùng người mãi tâm sự hàn huyên
Người ngồi đó chiếm hồn ta lặng lẽ
Trái tim nhỏ khẽ nhịp cũng vì ai
Khó thể quên cảm xúc ban đầu ấy
Cà phê đắng nhưng lại ngọt lòng người
Bởi đã có người cùng ta chung vị
Thử hỏi người cà phê sao đắng được
Ngày hôm nay cũng tại nơi quán nhỏ
Ta nhớ người cùng vị ngọt tách cà phê
Nhớ thật nhiều rồi cũng chỉ là không
Người đi rồi lòng ta buồn trống trải
Tiếng lá rơi nhẹ nhàng gót hài bước
Quá khứ nào còn lại phía sau lưng
Khi hiện thực không ai người đối diện
Khiến tim này đọng mãi vị cà phê.
Bài này đã được xem 3183 lần
|
Người đăng:
|
Lan Anh
|
|
|