Poem logo
Poem logo

nỗi buồn của một công dân

Tác giả: Đào Công Điện
NỖI BUỒN CỦA MỘT CÔNG DÂN

Tôi, gã người, mắc bao chứng bệnh
Tham lam, trá ngụy, dối gian
Một hôm tìm đến đại ngàn
Hái loại thảo dược bí mật
Rừng xanh đã bị lột da róc thịt
Tôi nằm hấp hối đáy thung sâu

Tôi, tên nhân loại, vướng ung bứu từ lâu
Thù hằn, hờn căm, đố kỵ
Chống gậy lần bước tìm núi
Hỏi xin cây sâm nghìn năm
Thái sơn đứng thế lặng câm
Mai táng trong dày tuyết trắng

Tôi, đứa công dân, triệu vi rút ăn dần nội tạng
Chủ nghĩa, lý thuyết, hô hào, tuyên ngôn
Chống chiếc thuyền nan ngược tận đầu nguồn
Quăng mẻ lưới mơ cọng rong sự thật
Sông hồ cạn, tôi che tai, bịt mắt
Tự cắt lưỡi mình, và, đốt nốt trang kinh

Xác rã trôi nơi cuối bãi đầu ghềnh
Gặp đất-nước-buồn bao số phận lênh đênh …

ĐCĐ

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm