một thoáng nhìn đời
Nhìn đời một thoáng trôi
Vô thường sao qua vội
Nhân thế là thế thôi
Mây bay và gió thổi
Tôi lặng lẽ ngắm nhìn
Chiếc lá thu rơi nhẹ
Sang đông còn đâu vẻ
Sinh sôi thuở xuân thì
Bốn mùa cứ qua đi
Giết mùa xuân lặng lẽ
Chết mùa thu buồn tẻ
Riêng mùa hạ lẻ loi
Tôi vướng luỵ thật rồi
Từ bao giờ chẳng biết
Đoạn trường luôn sanh diệt
Trong mộng tưởng hãi hùng
Giữa thế giới muôn trùng
Tôi tìm về chỗ dựa
Tìm về nơi nương tựa
Bờ vai nhỏ héo gầy
............
Khung trời nhỏ.... Thơ ngây
Biết đâu..... Là bến đỗ....
Trầm Mặc Tử