ô cửa giã từ
Phòng không ,nhà trống ,ôi! Sao lạnh
Ngó trước ,ngó sau vẫn một mình.
Lan man hồi tưởng bao lần gặp
Lòng còn ngơ ngác máu về tim.
Một ngày sao bằng cả mười năm
Gặp lại nhau đây thấy giật mình
Nỗi niềm sâu cảm dâng lên mắt
Cách nhau gang tấc hoá biển trời.
Trái đất sao cứ tròn quá vậy
Chẳng hẹn mà nên để tiễn sầu
Mấy lời trao lại ,phong thư hận
Kẻo mai xa cánh còn vấn vương.
Bên ô cửa vắn lòng tan nát
Tiễn cuộc tình đi suối lệ tràn.,.
Bài này đã được xem 1014 lần
|
Người đăng:
|
Thuy Oanh
|
|
|